Lặng lẽ bên đời
Vẫn ra đường đều đặn mỗi ngày, xem lẽ là những khoảng dừng. Dẫu đi chuyển hay dừng lại, vẫn thấy một khoảng cách bao la với cuộc đời.
Đập vào mắt là bao nhiêu rộn ràng của cuộc sống, nhưng liên quan gì cơ chứ, đời vẫn trôi như thể chẳng cần sự bận tâm của một cá thể.
Sợ nhất là trở nên vô dụng. Và rồi trở thành chính cái nỗi sợ. Vô dụng với tất cả. Chẳng thấy làm tốt trong bất cứ một mối tương quan nào.